Vai trò của hai vị Bồ tát:

Phổ
Hiền và Văn Thù là hai đại Bồ tát được nói đến nhiều trong kinh Hoa
Nghiêm. Nếu như Quán Thế Âm và Đại Thế Chí là hai bậc Đại Bi, Đại Dũng
thì Phổ Hiền là Đại Hạnh và Văn Thù là Đại Trí.
Ngài
Phổ Hiền tượng trưng cho CHÂN LÝ, còn Văn thù tượng trưng cho CHÂN TRÍ,
lý trí dung thông.
Phổ Hiền tượng trưng cho tam muội, còn Văn Thù tượng
trưng cho Bát Nhã.
Phổ Hiền tượng trưng cho hạnh, còn Văn Thù tượng
trưng cho giải.
Phổ Hiền tượng trưng cho từ bi, còn Văn Thù tượng trưng
cho trí tuệ.
Do đó, đức Phật dùng chân trí thâm đạt chân lý hoặc dùng
Bi, Trí viên mãn cho nên hai Ngài thường có mặt bên phải và bên trái đức Phật Thích Ca.
Phổ Hiền Bồ tát:
a) Hình tướng:
Phổ
Hiền Bồ tát dịch âm là Tam mạn đà bạt đà la hoặc Tam mạn đà bạt đà. Phổ
là biến khắp. Hiền là Đẳng giác Bồ tát. Phổ Hiền là vị Bồ tát Đẳng giác
có năng lực hiện thân khắp mười phương pháp giới, tùy mong cầu của
chúng sinh mà hiện thân hóa độ. Ngài là một trong những vị Bồ tát quan
trọng trong Phật giáo Đại thừa.

Phổ
Hiền Bồ tát được xem là người hộ vệ của những ai tuyên giảng đạo pháp
và đại diện cho “Bình đẳng tánh trí” tức là trí huệ thấu hiểu cái nhất
thể của sự đồng nhất và khác biệt. Ngài dùng đại hạnh hóa độ chúng sinh,
đưa họ từ bờ mê đến bến giác.
Bồ
tát ngồi trên voi trắng sáu ngà. Voi trắng tượng trưng cho trí huệ vượt
chướng ngại, sáu ngà tượng trưng cho sự chiến thắng sáu giác quan. Voi
sáu ngà là tượng trưng cho Lục độ: Bố thí, Trì giới, Tinh tấn, Nhẫn
nhục, Thiền định và Trí huệ. Ngài chèo thuyền Lục độ để cứu vớt chúng
sinh đang chìm đắm trong bể khổ. Mặc dù bể khổ thì rộng lớn mênh mông
còn chúng sinh thì vô lượng nhưng Ngài vẫn không ngại nhọc nhằn tiếp tục
cứu vớt chúng sinh từ kiếp này sang kiếp khác. Với chiếc chèo bố thí,
cánh buồm tinh tấn, mục tiêu thiền định, tay lái trí tuệ, Ngài luôn luôn
kiên nhẫn tiến tới mà chẳng ngại sóng gió để cứu giúp chúng sinh.
Tùy
khí của Ngài chính là viên bảo châu mà Ngài thường cầm nơi tay trái
hoặc tay phải cầm hoa sen, trên đóa hoa là viên bảo châu. Trong hệ thống
Ngũ Phật, Phổ Hiền nằm trong nhóm của Phật Đại Nhật. Biểu tượng của Bồ
tát Phổ Hiền là ngọc như ý, hoa sen, có khi là trang sách ghi thần chú
của Bồ tát.
Phổ
Hiền Bồ tát thường xuất hiện trong bộ ba cùng với Phật Thích Ca và Văn
Thù Sư Lợi gọi là Thích Ca Tam Tôn. Ngài đứng bên phải, còn Văn Thù đứng
bên trái và có khi các Ngài được vây quanh bởi mười sáu vị hộ pháp bảo
vệ cho kinh Bát Nhã. Ngài thường xuất hiện như một vị Bồ tát với vương
miện và y trang đầy ắp châu báu như một ông hoàng và nhiều tranh ảnh
tượng.

Trong
nhiều biểu thị, một hoặc hai bàn tay Ngài bắt ấn giáo hóa, với ngón cái
và ngón trỏ chạm nhau thành hình tam giác. Trong những hình ảnh khác
Ngài cầm cuộn kinh hay kim cương chử nơi tay trái. Trong hội họa Phật
giáo Mật tông Ngài được thể hiện bằng màu xanh lục hoặc màu vàng.


Tại
Trung Quốc, Phổ Hiền được xem là một trong bốn Đại Bồ tát, trú xứ của
Phổ Hiền là núi Nga Mi, nơi Bồ tát lưu trú sau khi cưỡi voi trắng sáu
ngà từ Ấn Độ sang Trung Quốc.
b) Phổ Hiền vương hạnh nguyện:
Căn
bản tu tập của Phật giáo Đại thừa, Kim Cương thừa là Nhị Tư Lương (Phúc
– Trí, Phương Tiện – Trí Tuệ, Bồ Đề tâm – Trí Tuệ). Nếu Văn Thù đại
diện cho Trí Tuệ thì Phổ Hiền đại diện cho Hạnh Nguyện, phương tiện lớn
lao vĩ đại.
Thấy
Phổ Hiền Bồ tát là thấy chân lý, do đó chúng ta phải tránh xa mọi ảo
vọng để trở về với chân lý. Gạt bỏ mọi vô minh, đừng lấy chân làm giả mà
hãy dùng trí tuệ mà nhìn thẳng vào chân lý để được giác ngộ như đức
Phật. Chúng ta phải noi theo mười hạnh nguyện lớn của Ngài để diệt tan
mọi ích kỷ hẹp hòi.
Mười hạnh nguyện của Bồ tát Phổ Hiền:
1. Kính lễ chư Phật
1. Kính lễ chư Phật
2. Xưng tán Như Lai
3. Quảng tu cúng dường
4. Sám hối nghiệp chướng
5. Tùy hỷ công đức
6. Thỉnh Chuyển Pháp Luân
7. Thỉnh Phật trụ thế
8. Thường tùy Phật học
9. Hằng thuận chúng sinh
10. Phổ giai hồi hướng
Văn Thù Sư Lợi Bồ tát:
a) Hình tướng:


Văn
Thù Sư Lợi dịch âm là Mạn thù thất lỵ, thường được gọi tắt là Văn Thù,
dịch là Diệu Đức, Diệu Cát Tường, cũng có lúc được gọi là Diệu Âm. Diệu
Đức được hiểu là mọi đức đều tròn đầy.
Trong
Phật giáo Tây Tạng, các vị luận sư xuất sắc thường được xem là hiện
thân của Văn Thù. Dưới tên Diệu Âm “Người với tiếng nói êm dịu”. Văn Thù
Bồ tát thường được tán tụng trước khi hành giả nghiên cứu kinh điển,
nhất là kinh điển thuộc hệ Bát Nhã Ba La Mật Đa. Văn Thù là vị Bồ tát
tượng trưng cho kinh nghiệm giác ngộ, đạt được bằng phương tiện tri
thức.
Ngài
có lúc chính thức thay mặt đức Thế Tôn diễn nói Chánh pháp, có lúc lại
đóng vai người điều khiển chương trình để giới thiệu đến thính chúng một
thời pháp quan trọng của đức Bổn sư. Ngài thấu hiểu Phật tánh bao gồm
cả ba đức: Pháp thân, Bát nhã và Giải thoát cho nên trong hàng Bồ tát
Ngài là thượng thủ, là một trong những vị Bồ tát quan trọng của Phật
giáo.
Là
vị Bồ tát tiêu biểu cho trí tuệ, Văn Thù Sư Lợi Bồ tát thường được miêu
tả với dáng dấp trẻ trung ngồi kiết già trên một chiếc bồ đoàn bằng hoa
sen. Biểu tượng đặc thù của Ngài là trên tay phải, dương cao lên khỏi
đầu, là một lưỡi gươm đang bốc lửa. Nó mang hàm ý rằng chính lưỡi gươm
vàng trí tuệ này sẽ chặt đứt tất cả những xiềng xích trói buộc của vô
minh phiền não đã cột chặt con người vào những khổ đau và bất hạnh của
vòng sinh tử luân hồi bất tận và đưa con người đến trí tuệ viên mãn.
Trong
khi đó, tay trái của Ngài đang cầm giữ cuốn kinh Bát Nhã trong tư thế
như ôm ấp vào giữa trái tim. Đây là biểu trưng cho tỉnh thức, giác ngộ.
Đôi khi, chúng ta cũng thấy tay trái của Ngài cầm hoa sen xanh, biểu thị
cho đoạn đức. Có nghĩa là dùng trí tuệ để dứt sạch mọi nhiễm ô tham ái,
như hoa sen ở trong bùn mà không nhiễm bùn.
Chiếc
giáp Ngài mang trên người gọi là giáp nhẫn nhục. Nhờ nó nên các mũi tên
thị phi không xâm phạm vào thân. Nó có thể che chở cho Ngài vẹn toàn
tâm từ bi do đó bọn giặc sân hận oán thù không thể nào lay chuyển được
hạnh nguyện của Bồ tát. Bồ tát không bao giờ rời chiếc giáp nhẫn nhục
bởi nếu thiếu nó thì các Ngài không thể nào thực hiện được tâm Bồ đề.

Văn
Thù Bồ tát thường ngồi trên lưng sư tử xanh. Ở đây, hình ảnh sư tử xanh
là biểu thị cho uy lực của trí tuệ. Vì sư tử vốn là loài thú chúa ở
rừng xanh, có sức mạnh và uy lực hơn tất cả các loài thú khác. Cho nên,
lấy hình ảnh sư tử để biểu trưng cho năng lực vô cùng của trí tuệ. Đó
cũng là trí của Phật. Bồ tát Văn Thù nhờ trí này nên đã chuyển hóa những
vô minh, phiền não, những ý niệm chấp ngã, pháp trở về vô lậu và chứng
chân thật tính.
Nói
về Phật giáo Á châu thì Ngũ Đài sơn bên Trung Quốc được xem như là nơi
trụ tích của Văn Thù Bồ tát. Kinh Hoa Nghiêm nói rằng: “Ngài Văn Thù trụ
lại ở núi Thanh Lương phía Đông Bắc và hiện đang thuyết pháp cho chư Bồ
tát nghe”. Mà núi Thanh Lương sau này được ám chỉ là núi Ngũ Đài.
b) Ý nghĩa của việc thờ tượng Văn Thù Bồ tát:
b) Ý nghĩa của việc thờ tượng Văn Thù Bồ tát:
Chúng
ta thờ tượng Văn Thù Sư Lợi Bồ tát là để hướng về trí tuệ sẵn có của
chúng ta. Vô minh, ái dục đã đưa chúng ta lặn hụp trong vòng sinh tử
luân hồi, chịu chồng muôn nỗi khổ đau. Chúng ta hãy thức tỉnh để quay về
với trí tuệ sẵn có của mình và dùng thanh gươm trí tuệ chặt đứt lưới
tham ái để vượt ra khỏi bể khổ thâm sâu.
Vâng, chỉ có trí tuệ mới có đủ công năng cứu chúng ta ra khỏi vòng luân hồi nghiệp báo. Thêm nữa, Bồ tát là tấm gương sáng cho lợi tha, chúng ta phải dùng lưỡi kiếm trí tuệ này để cứu thoát mọi người trước kẻ thù phiền não, của con rắn độc tham sân si. Có thực hành được như vậy, mới xứng đáng đảnh lễ đức Văn Thù Sư Lợi tay cầm kiếm, mình mặc giáp, ngồi trên lưng sư tử.
Công
đức ở trong tự tính chẳng phải bố thí, cúng dường mà có được. Cho nên
nói phước chẳng bằng công đức, bố thí chẳng kịp trì kinh là vậy.
Có
thể thấy, trong Phật giáo, nhất là Phật giáo Đại thừa, những nhân vật
và hình tượng, ngoài ý nghĩa lịch sử, truyền thuyết, nó còn mang tư
tưởng triết học, ẩn dụ và biểu trưng. Người học Phật chúng ta nếu không
nắm bắt được tinh thần này thì chắc chắn sự nhận thức sẽ dễ rơi vào định
kiến, cực đoan và bị các quan niệm tôn giáo hữu thần đồng hóa.