Tủ Sách Thientamism

Giác Mê - Đức Phật Thầy Tây An (phần 2)

Đăng lúc: 00:29 AM 05/02/2018 0   1073

Cùng Chủ Đề

Phương Pháp Học Thuộc Lòng Chú Thủ Lăng Nghiêm
Chú Lăng Nghiêm (tiếng phạn: Shurangama Mantra) – Thần Chú Uy Lực...
Phật Nói Uy Lực Của Lăng Nghiêm Thần Chú
Phật nói về uy lực của Thủ Lăng Nghiêm Thần Chú.Khi nào còn...
Sự Tích Những Cộ Bông Trong Hội Yến Diêu Trì
(NGÀY 15 THÁNG 8 BÍNH THÂN)CỘ BÔNG HÌNH ĐỨC PHẬT MẪU VÀ CỬU VỊ...

KIM CANG
Kệ rằng:
Đạo phật cùng người chẳng bao xa!
Làm lành nên Phật, dữ làm ma.
Quí tiện đua theo dường danh lợi
Nào ai thoát khỏi chốn Diêm la ?

Người đời chẳng khác ngựa qua cửa sổ,
Thiểu niên rồi trẻ lại thấy già.
Chi cho bằng an phận đươc nhẫn nhục.
Ắt là tảo ngộ chốn Di Đà.
=====================


Thọ truyền giáo đạo Thích Ca,
Màu thiền tấm ấn phép nhà nhiệm thay!

Chim cò bay trong rừng sương tuyết,
Người vô tình chẳng biết dấu xưa.
Một thuyền vượt biển vô biên,
Phàm trần thoát khỏi về miền Tây Phương.

Sự chẳng toan dọn đào giếng trước,
Đến cơn nghèo khát nước tầm đâu?
Những lời điên đảo dối nhau,
Thiệt vàng thì ít giả thau thì nhiều.

Công đã liều ăn sương nằm tuyết,
Lên non tầm cho biết kỳ nam.
Việc chẳng làm than tân rằng khó,
Của ở đời ai có cho không?
Phật Trời há dễ tư công,
Không tu mà đặng cho không máy thiền.

Đạo Thánh hiền tầm đâu cho khó,
Ai dạy mình, mình lại dạy ai!
Ngọc nhà luống bỏ chẳng mài,
Tiểu tâm vì bởi cậy tài nên xa.

Giác suy xa ấy là người quân tử,
Xét phận mình ngày đủ ba phen.
Ai đốt đèn nhà ta đặng tỏ,
Kẻ gian tà đâu dám phạm xâm.

Loài cầm thú còn hay biết ổ,
Huống chi người nở bỏ tứ ân!
Trách ai bụng lượng vô phân,
Để theo tranh tụng giành phần thịt kia.

Trông chi chì, vàng mười thì bỏ,
Chim ham mồi mắc khó nào hay.
Ai trau công quả cho dày,
Đất bùn có thuở mọc rày hoa sen.

Đất gần miền gắng công chèo lấy,
Dại chi sao ngồi vậy chẳng toan.
Tuy là tấn dị thối nan,
Trượng phu kia hỡi cho bền chí trai.

Khối sắt mài nên kim mới kể,
Chí anh hùng lấp bể làm non.
Sắt kia vào lửa mẻ mòn,
Gan vàng tiết đá lòng son mấy người?

Sự nực cười nước kia chảy ngược,
Bạch hạc bay trượng trước nhành hoa.
Trống kia chặp bảy chặp ba,
Trực nhìn dường thấy Bửu tòa Thiên thai.

Chỉ lạ thay trâu cày đáy biển,
Người đã cười hả miệng cùng nhau.
Màu thiền đắc ý cũng mầu,
Còn hơn chen chúc công hầu vương khanh.

Những đua tranh tiền ma gạo quỉ,
Của ở đời ai có cho không.
Tây phương trước mặt chẳng bao xa,
Cách nhau vì bởi ái hà biển mê.

Những chê khen cười nhau lộn xạo,
Ngẫm ở mình ngay thảo nổi chi!
Dốc lòng niệm chữ từ bi,
Lấy dao trí huệ cắt đi cho rồi.

Bởi dây dùng không bề khó dứt,
Sao trách rằng Trời đất không binh.
Chớ khen những đảng không minh,
Ở mình lại giác lấy mình rằng khôn.

Chốn hải môn ra vào ngày tháng.
Giữ lái lèo tốt gió thì hơn.
Hay buôn mới gọi nhiều tiền,
Điên đầu cũng gọi rằng người làm chi!

Chốn hải môn lánh mình khỏi trước,
Giả chơn ai đặng nước hoa sen.
Có công hay học thì nên,
Chẳng cầu ai dễ đem quyền tới cho.
Ham ăn chim mới mắc dò,
Lưới mê thoát khỏi ngoài vòng  mới ngoan.

Quyết liều mình giồi mài trí huệ,
Kẻo bán đồ nhi phế uổng công.
Rối tơ khéo gỡ thì xong,
Lọc lừa thời đặng nước trong khó gì!

Há dạy chi nên ai phải dạy,
Tới cửa thiền thì thấy Đế vương.

Ý kiến bạn đọc (0)

Ảnh Đẹp

Có Sắc Không Hương

Một ngày kia, nữ hoàng Shaba gởi đến vua Solomon hai bó hoa rất giống nhau, để thử xem sự khôn ngoan của ông tới đâu.Đó...