HỘI LONG HOA
1. LONG HOA HỘI LÀ GÌ?
Đức Phạm Hộ Pháp thuyết đạo về Hội Long Hoa, đêm 14.1.Kỷ Sửu (1949) tại Đền Thánh:
“Long Hoa Hội là một ngày, một buổi khảo lựa của toàn thể các chơn hồn, dầu quỉ vị hay Thần vị cũng vậy, định khoa mục của mình đặng lập vị thiêng liêng. Chúng ta hiểu rằng, mỗi Chuyển tức nhiên là mỗi khoa mục. Hễ cuối một Chuyển, tức nhiên Hạ Nguơn, là ngày định vị của các đẳng linh hồn. Thánh giáo Gia Tô đã nói rằng: Ngày Xét Đoán cuối cùng (Jugement Général) mà kỳ thật là ngày định vị cho các chư Phật đó vậy.”
Chúng ta hiểu rằng: mỗi chuyển tức nhiên là mỗi khoa mục, hễ cuối một chuyển tức nhiên Hạ Nguơn là ngày định vị của các đẳng linh hồn. Thánh Giáo Gia Tô đã nói rằng : Ngày xét đoán cuối cùng (jugement General ) mà kỳ thật là ngày định vị cho các chư Phật đó vậy. Khoa mục của Thiên vị lập vị của mình là kỳ Long Hoa Hội nầy.
Chúng ta đã chán biết thế thường hễ mình học dầu giỏi hay dở mà tới ngày thi tức nhiên là ngày điểm bài vở của chúng ta; dầu cho biết chắc mình có đủ tài khoa mục, có đủ phần phước đậu đặng nhưng bây giờ cũng lo ngại hồi hộp mà thôi. Toàn thể chúng sanh tức nhiên nhơn loại trên mặt địa cầu nầy, giờ phút nầy tinh thần họ chẳng khác gì một cá nhân kia vậy. Họ phải lo sợ hồi hộp, không biết định phận đậu rớt thế nào và trong khoa mục ấy chúng ta có đậu hay chăng? Ôi! Còn một trường náo nhiệt chúng ta đã ngó thấy cảnh tương tàn tương sát, giặc giã, chiến tranh, thiên tai nghiệp chướng, nhưng có cuộc ấy chăng? Có chi lạ hơn là trác đòi hầu của Tòa Thiêng Liêng kia vậy. Một cái quả kiếp của nhơn loại dầu ở Á Ðông hay Âu Châu, nếu chúng ta để tâm nghiên cứu, quan sát tận tường chúng ta ngó thấy cả hình luật quả kiếp luân hồi quyền năng vô đối của cảnh Thiêng Liêng Hằng Sống.
Đến 15 tháng 6 Mậu Tý (1948), Đức Phạm Hộ Pháp giảng về luật nhơn quả vay trả của nhơn loại trong thời kỳ Hạ Ngươn hầu mãn hầu bước sang Thượng Ngươn Thánh Đức:
“Cái quyền năng vô đối của Đức Chí Tôn một nháy mắt không còn một sinh mạng ở quả địa cầu này, chỉ một tích tắc đồng hồ nhơn nào quả nấy trả cho rồi đặng lập đời Thánh Đức mà thôi….các con nhớ rằng; dữ tận, hiền thăng, mạnh tàn yếu được, nhơn loại trả quả vớ nhau. Các con chịu cái nạn chung trả từ đời Hồng Bàng đến bây giờ…mừng cho nước Việt Nam trả hết mối nợ tiền khiên mà Tổ Tiên ta đã vay; từ thử bị nô lệ nay không còn nô lệ nữa. Vậy thì oan trái đã trả xong.
Sau này, nước Việt Nam còn sống nhiều nhứt nhờ biết chay lạt tu hành…Đức Chí Tôn mở Đạo Cao Đài lấy hai chữ thương yêu làm gốc, công bình, bác ái. Ngày nào toàn thể nhơn loại biết nhìn nhận Đức Chí Tôn là Đấng Cha chung thì ngày đó mới đặng hòa bình vĩnh cửu đó vậy. ”
“Trái đất nầy, Bần Ðạo đã có thuyết minh ; nếu tính theo toán số thì mỗi Đại chuyển là 61.000.000 ( sáu mươi một triệu ) năm gọi là một kỷ thế. Trong một chuyển phân ra ba Nguơn.
Mỗi Nguơn chuyển của một đại chuyển có hai chục triệu, ba trăm ba mươi ba ngàn, ba trăm ba mươi ba năm, ba mươi ba ngày, ba mươi ba giờ, ba mươi ba phút (20 triệu 333 ngàn 333 năm 33 ngày 33 giờ 33 phút) thì có Long Hoa Hội, nghĩa là qua một chuyển.
Các Chơn Linh trong Càn Khôn Vũ Trụ, giờ phút nơi mặt địa cầu 68 nầy đều có các Chơn Linh ở nơi đây dự vào khoa mục. Khoa mục của chúng ta thi xong rồi trong hoàn vũ nầy chúng ta tấn triển tới cho được. Giờ phút nầy là giờ phút của quyền Thiêng Liêng vô tận của Ðức Chí Tôn ghi công và định vị.
Thánh giáo Đức Chí Tôn nói:“ Các con phải chung cùng nhau, tức nhiên lập Long Hoa Hội, định vị cho các chơn linh trong kỳ Hạ Nguơn Tam Chuyển nầy, định vị cho họ đặng mở Thượng Nguơn Tứ Chuyển cho các chơn linh.” Ngài mở Hội Long Hoa ấy, tức nhiên là Ngài định chấm đậu rớt cho các chơn linh vậy.
Vì cớ cho nên chúng ta ngó thấy có huyền vi bí mật nơi mặt thế nầy: Đức Chí Tôn đến mở Đạo, ngày nay chúng ta thấy oan gia nghiệt chướng phải trả liền buổi nầy, không cho thiếu, trả mãn mới thôi.”
2. BA SẮC DÂN ĐƯỢC HỒNG ÂN ĐẶC BIỆT
Đức Hộ Pháp giảng: có ba sắc dân được hưởng hồng ân đặc biệt của Ðức Chí Tôn đến tạo nghiệp cho họ.
* Sắc dân thứ nhứt : Là sắc dân Ấn Ðộ Brahmane ( Bà La Môn) Ðức Chí Tôn đến tạo Ðạo cho họ và tạo Ðại Nghiệp Thiêng Liêng cho sắc dân ấy trước nhứt
* Sắc dân thứ nhì : Chính Ngài đến là Chúa Jésus Christ đặng tạo nghiệp cho sắc dân Do Thái mà ngày nay vẫn còn tồn tại.
* Sắc dân thứ ba : Thời kỳ nầy sắc dân Việt Nam hưởng được đặc ân ấy.
Cái lý do Ðức Chí Tôn đến cùng con cái của Ngài là vì trong thời kỳ Hạ Nguơn Tam Chuyển, đang bắt đầu Thượng Nguơn Tứ Chuyển, Ngài đến đặng Ngài thống hợp toàn thể con cái của Ngài lại làm một. Ngài đến đặng lập một nền chơn giáo, lựa chọn con cái của Ngài, tạo Thánh Thể của Ngài làm một cơ quan cứu khổ.
Đến 15 tháng 6 Mậu Tý (1948), Đức Phạm Hộ Pháp giảng về luật nhơn quả vay trả của nhơn loại trong thời kỳ Hạ Ngươn hầu mãn hầu bước sang Thượng Ngươn Thánh Đức:
Cái quyền năng vô đối của Đức Chí Tôn một nháy mắt không còn một sinh mạng ở quả địa cầu này, chỉ một tích tắc đồng hồ nhơn nào quả nấy trả cho rồi đặng lập đời Thánh Đức mà thôi…Các con nhớ rằng; dữ tận, hiền thăng, mạnh tàn yếu được, nhơn loại trả quả vớ nhau. Các con chịu cái nạn chung trả từ đời Hồng Bàng đến bây giờ…mừng cho nước Việt Nam trả hết mối nợ tiền khiên mà Tổ Tiên ta đã vay; từ thử bị nô lệ nay không còn nô lệ nữa. Vậy thì oan trái đã trả xong.
…Nếu không trả vốn lời, nhơn loại không định phận được thì tấn tuồng quỉ vị, Phật vị bất công kia không phương gì định vị cho các đẳng chơn hồn; mà chính cửa Thiêng Liêng Hằng Sống muốn cho có mực thước chánh đáng tức nhiên phải xử, phải xử án cuối cùng mới được...
Nay qua Thượng Nguơn đây có lẽ lập vị cho một sắc dân mà Ðức Chí Tôn đã dành để làm con tin của Ngài, mà là kẻ đồng bước của Ngài đặng dìu dắt cả toàn nhơn loại đi đến con đường hạnh phúc vô đối đó vậy. Cũng như Ðức Chí Tôn dành để ngôi vị cho nước Việt Nam ngày nay vậy.
( Thuyết Ðạo QIII / tr19 )
Sau này, nước Việt Nam còn sống nhiều nhứt nhờ biết chay lạt tu hành…Đức Chí Tôn mở Đạo Cao Đài lấy hai chữ thương yêu làm gốc, công bình, bác ái. Ngày nào toàn thể nhơn loại biết nhìn nhận Đức Chí Tôn là Đấng Cha chung thì ngày đó mới đặng hòa bình vĩnh cửu đó vậy.