LÀM THẾ NÀO ĐỂ PHÂN BIỆT CƠ BÚT THẬT HAY GIẢ
Nhiều người đặt vấn đề là ngày nay việc sử dụng cơ bút tràn lan, làm sao phân-biệt thực giả, điều này chúng ta có một số nguyên tắc phân biệt sau đây :
A.- Phân-biệt chân giả trong cửa Đạo :
Trong cửa Đạo Cao-Đài cũng có chân giả nên Đức Chí-Tôn cũng đã dạy rằng :
“Khi nào chấp cơ thì phải đợi lịnh Thầy rồi sẽ thi hành”. Câu nầy rất có nhiều ý-nghĩa và nhiều phương-thức khác nhau để giám-định sự thật giả, chúng ta cần đi sâu vào một số tiêu-chuẩn quy-định rõ-ràng chi-tiết sau đây :
a)- Như chúng ta đã biết ngoài kênh cơ bút ra còn nhiều kênh khác để tiếp-xúc với Thượng-Đế, nên chúng ta cũng có thể nhận chỉ thị của Thượng-Đế theo các kênh nầy để phối-kiểm mệnh-lệnh tiếp nhận từ cơ-bút.
b)- Linh tâm là Đền ngự của Thượng-Đế vì đã có câu : “Trong lòng Thầy ngự động Thầy hay”
Nên chúng ta cần giữ-gìn linh-tâm định tỉnh từ hoà để đòn nhận những mặc-khải và sự dạy bảo của Thượng-Đế, nhất là những vấn-đề có liên-quan đến hành-động.
c)- Các mệnh-lệnh ban ra từ Cơ-bút, thì Cơ-bút đó phải do các Đồng-tử là chức-sắc cao-cấp của Hiệp-Thiên-Đài từ Thập Nhị Thời-quân trở lên phò-loan.
d)- Nơi giáng cơ phải là tại Cung Đạo Toà-Thánh Tây-ninh. Vì Đức Chí-Tôn đã chỉ-thị một cách tổng-quát rằng : “. . .chi chi cũng tại Tây-ninh đây mà thôi. . .(TNHT/Q1/Trang 91)
Đức Chí-Tôn đã có chỉ-thị cấm tất-cả việc sử-dụng cơ-bút ngoài các quy-định nêu trên, nên tất cả các cơ bút không xuất phát từ các chức-sắc Đại Thiên-phong của Hiệp-Thiên-Đài Toà-Thánh Tây-ninh và không có sự phổ-biến chính-thức của Hội-Thánh thì tín-đồ không được tin dùng.
B.- Phân-biệt chân giả ngoài thế-gian :
Còn các hiện-tượng Đồng cốt, cơ-bút ngoài thế-gian thì có những phương-thức nhận-định như sau :
- Quan-sát tìm-hiểu tôn-chỉ mục-đích của các cá-nhân hay tổ-chức sử-dụng và phổ-biến những thông-tin từ đồng-tử hoặc cơ bút để đánh giá những thông-tin đó.
- Kết-hợp giữa huyền-linh và khoa-học để đánh giá : Khi nào tiếp-nhận một thông-tin từ cõi siêu-linh, trực-tiếp từ đồng-tử hay từ cơ-bút, chúng ta nên dùng phương-pháp suy-luận của triết-học là kết-hợp giữa trực-giác và lý-trí bổ-sung cho nhau để nhận-định, tức là kết-hợp giữa huyền-linh và khoa học để đối-chiếu mà phân-tích vấn-đề.
- Thông-tin đó phải vô-tư, vừa hợp lý, vừa cận nhân-tình : Tất cả những thông-tin từ Đồng-tử và cơ-bút thì phải tránh xa danh-lợi, vừa thích-hợp với đạo-lý vưà cận nhân-tình, vừa lý-tưởng vừa thực-tế. Phải phục-vụ hữu ích cho chúng sanh.
- Thông tin phải có tình-chất trung-dung không cực đoan, quá khuynh tả hay quá khuynh hữu. Thích-nghi với lẽ Đạo, tức là chú trọng phần thực-hành. Vì Đức Hộ-Pháp Pham-Công-Tắc đã dạy rằng :
“Đạo không phải nơi lời nói, mà tại nơi kết-quả sự thật mình làm. Chẳng phải nơi câu kệ câu kinh mà tại hành-vi người giữ đạo. Cái khó khăn của đạo chẳng ở nơi giảng dạy, mà ở sự thực-hành. Cái hay của đạo chẳng phải tại nơi yếu-lý, mà ở nơi kết-quả sự giáo-truyền” (Trích Phương tu Đại-Đạo).
Lời dạy trên đây tuy là ứng-dụng một cách tổng-quát trong đường hướng tu-hành, nhưng cũng có thể làm tiêu-chuẩn trong việc nhận-định sự chân giả của đồng-tử và cơ-bút. Nếu dù lý-thuyết đó hay ho bao-nhiêu mà không giúp ích-gì cho chúng-sanh trên bước đường thực-hành đạo hạnh thì cũng chỉ là giả-dối.
- Trước các hiện-tượng tiên-tri của đồng-tử và cơ bút : Như chúng ta đã biết các hiện-tượng nầy dù là ma quỷ cũng chỉ có thể nói đúng những việc đã xảy ra trong quá khứ mà thôi. Còn chuyện tương-lai là thuộc về thiên-cơ, mà “thiên cơ thì bất khả lậu” Đức Chí-Tôn đã cho biết rằng dù cho một vị Đại-la Thiên Tiên hay Cổ Phật cũng không có quyền tiết-lộ thiên-cơ. Nên tất cả các đồng-tử và cơ-bút tiên-tri về tương-lai chúng ta không nên cả tin.
Trên đây là một số tiêu-chuẩn tổng-quát để phân biệt các hiện-tượng đồng-bóng và cơ-bút để phân-biệt biết đâu là chân-thật hoặc giả-dối.