Giáo Lý

NGUỒN GỐC VŨ TRỤ VÀ SỰ SỐNG

Đăng lúc: 00:58 AM 18/11/2017 0   1525

Cùng Chủ Đề

Long Hoa Hội
Long Hoa Hội - Rằm Tháng Giêng Năm Tân Sửu 2021Đàn Cơ HỘI LONG...
Diêu Trì Kim Mẫu
Diêu Trì Kim Mẫu - Phật Mẫu Diêu Trì - Diêu Trì Địa Mẫu Nhớ...
Sấm Giảng Khuyến Thiện Trọn Bộ
Sấm Giảng Khuyến Thiện Trọn BộMời xem video ở trênTRANG 1Hạ...

      NGUỒN GỐC VŨ TRỤ VÀ SỰ SỐNG
      ÂM QUANG
      HỆ THỐNG TINH ĐẨU

NGUỒN GỐC VŨ TRỤ VÀ SỰ SỐNG


Thánh Ngôn Đức Chí Tôn dạy :

" Khi chưa có chi trong Càn Khôn Thế giới thì khí Hư Vô sanh ra có một Thầy và ngôi của Thầy là Thái Cực.

Thầy phân Thái Cực ra Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi phân ra Tứ Tượng, Tứ Tượng biến bát Quái, Bát Quái biến hóa vô cùng mới lập ra Càn Khôn Thế Giới. Thầy lại phân tánh Thầy mà sanh ra vạn vật là : vật chất, thảo mộc, côn trùng, thú cầm, gọi là chúng sanh.

Các con đủ hiểu rằng :
Chi chi hữu sanh cũng do bởi chơn linh Thầy mà ra, hễ có sống ắt có Thầy. Thầy là cha của sự sống, vì vậy mà lòng háo sanh của Thầy không cùng tận.

Cái mạng sống là Thầy, mà giết Thầy thì không phải dễ, các con gắng dạy nhơn sanh điều ấy."


ÂM QUANG

Lời dạy của Bát Nương và Thất Nương Diêu Trì Cung

A/- ÂM QUANG LÀ GÌ ?

1/-"Âm quang là khí chất hổn độn sơ khai, khi Chí Tôn chưa tạo hóa; lằn âm khí ấy là Diêu Trì Cung chứa để tinh vi vạn vật, tỷ như cái âm quang của phụ nữ có trứng cho loài người. Khi Chí Tôn đem dương quang ấm áp mà làm cho hóa sanh, thì cái khoảnh âm quang phải thối trầm làm tinh đẩu là cơ quan sanh hóa vạn linh. Song lằn âm quang ấy có giới hạn, nghĩa là nơi nào ánh linh quang của Chí Tôn chưa chiếu giám đến thì phải còn tối tăm mịt mờ, chẳng sanh chẳng hóa. Vậy thì nơi khiếm ánh thiêng liêng là âm quang, nghĩa là âm cảnh hay địa ngục Diêm Đình của chư Thánh lúc xưa đặt hiệu.


2/- Âm quang là nơi Thần linh học gọi Trường Đình, là nơi của chư hồn giải thể hay nhập thể.

Đại Từ Phụ đã định nơi ấy cho Phật gọi là " Tịnh Tâm Xá". Nghĩa là nơi của chư hồn đến đó đặng tịnh tâm xét mình coi trong kiếp sanh bao nhiêu phước tội. Vậy thì nơi ấy là nơi xét mình."


3/- Âm quang là nơi để các chơn hồn giải thần định trí.

"Vậy thì nơi khiếm ánh thiêng liêng là Âm Quang, nghĩa là Âm Cảnh hay là Địa Ngục, Diêm Đình của chư Thánh lúc xưa đặt hiệu. Vậy thì chính lời nhiều Tôn Giáo, nơi ấy là những chốn phạt tù những hồn vô căn, vô kiếp, nhơn quả buộc ràng, luân hồi chuyển thế, nên gọi là Âm Quang, đặng sửa chữ Phong Đô Địa Phủ của mê tín gieo truyền, chớ kỳ thật là nơi để cho các Chơn Hồn giải thân định trí (một nơi trung gian giữa Thiên Đường và Địa Ngục hay là mờ mờ mịt mịt). Ấy là một cái quan ải, các chơn hồn khi qui Thiên, phải đi ngang qua đó. Sự khó khăn bước khỏi qua đó là đệ nhứt sợ của các chơn hồn. Nhưng tâm tu còn lại chút nào nơi xác thịt con người, cũng nhờ cái sợ ấy mà lo tu niệm. Có nhiều hồn chưa qua khỏi đặng, phải chịu ít nữa đôi trăm năm, tùy chơn thần thanh trược. Chí Tôn buộc trường trai cũng vì cái quan ải ấy.

Em nói thiệt rằng, mấy anh hiểu thấu, thì kinh khủng chẳng cùng. Nếu để cho chơn thần ô trược thì khó mong trở lại cõi thiêng liêng và về cùng Thầy đặng.

Em biết đặng nhiều hồn còn ở lại nơi ấy trót ngàn năm chưa thoát qua cho đặng.


B/- LÀM THẾ NÀO THOÁT KHỎI ÂM QUANG ?

" Chớ chi cả nhơn sanh biết xét mình trước khi thoát xác thì tự nhiên tránh khỏi âm quang.

Nói cho cùng nếu trọn kiếp dầu gây lắm tội tình, mà phút chót biết ăn năn tự hối, cầu khẩn Chí Tôn độ rỗi thì cũng lánh xa khỏi cửa âm quang, lại còn hưởng đặng nhiều ân huệ của Chí Tôn, là các chơn hồn đặng tự hối, hay là đặng giáo hóa mà hiểu trọn chơn truyền lập phương tự độ, hay là con cái của các chơn hồn cầu rỗi.

Ôi ! Tuy vân, hồng ân của Đại Từ Phụ như thế mà vẫn thấy các chơn hồn sa đọa hằng hà, mỗi ngày xem chẳng ngớt, là tại thiếu kém đức tin và lòng trông cậy nơi Thầy, đó là mấy em đạo hữu, tín đồ bị thất thệ. Em trông thấy bắt đau lòng, phái nữ lại là phần đông hơn hết.

Thất Nương ở đó đặng dạy dỗ nâng đỡ các chơn hồn dầu sa đọa luân hồi cũng có người giúp đỡ.


HỆ THỐNG TINH ĐẨU

Con đường tấn hóa của các đẳng cấp chơn linh luôn luôn có đối kháng và trãi qua nhiều cõi giới. Thứ bậc sắp xếp như sau :
      _ Thất Thập Nhị Địa ( 72 địa cầu )
      _ Tam Thiên Thế Giới.
      _ Tứ đại bộ châu.
      _ Tam Thập Lục Thiên.
      _ Bạch Ngọc Kinh ( Đạo Phật gọi là Niết Bàn ).


1/- Phẩm trật Thiên Vị :

Đức Chí Tôn dạy :

" Cả kiếp luân hồi thay đổi, từ trong nơi vật chất mà ra thảo mộc, từ thảo mộc đến thú cầm, loài người phải chịu chuyển kiếp ngàn năm, muôn muôn lần, mới đến địa vị nhơn phẩm. Nhơn phẩm nơi thế nầy lại còn chia ra phẩm giá mỗi hạng. Đứng bực Đế vương nơi trái địa cầu nầy * chưa đặng vào bực chót của địa cầu 67. Trong địa cầu 67, nhơn loại cũng phân ra đẳng cấp dường ấy, cái quí trọng của mỗi địa cầu càng tăng thêm hoài, cho tới đệ nhứt cầu, Tam Thiên Thế Giới, qua khỏi Tam Thiên Thế Giới thì mới đến Tứ Đại Bộ Châu, qua Tứ Đại Bộ Châu mới vào đặng Tam Thập Lục Thiên, vào Tam Thập Lục Thiên rồi phải chuyển kiếp tu hành nữa mới đặng lên đến Bạch Ngọc Kinh, là nơi Đạo Phật gọi là Niết Bàn đó vậy.

Các con coi đó thì đủ hiểu, các phẩm trật của các con nó nhiều là dường nào, song ấy là phẩm trật Thiên Vị.

~~~~~~~~~~~~



2/- Phẩm trật quỉ vị :

… Còn phẩm trật quỉ vị cũng như thế ấy, nó cũng noi chước Thiên Cung mà lập thành quỉ vị, cũng đủ các ngôi, các phẩm đặng đày đọa các con, hành hài các con, xử trị các con. Cái quyền hành lớn lao ấy, do Thầy ban cho nó đặng quyền cám dỗ các con, xúi biểu các con, giành giựt các con, mà làm tay chơn bộ hạ trong vòng tôi tớ nó ! (TNHT. QI. Tr 74-75 )

Đức Chí Tôn còn nói rõ về sự giả tướng như sau :

"Buổi Bạch Ngọc Kinh và Lôi Âm Tự lập pháp Tam Kỳ Phổ Độ, quỉ vương đã khởi phá khuấy chơn Đạo. Đến danh Ta nó còn mượn duy Ngai Ta nó chẳng dám ngồi mà thôi.

Lại còn hiểu rõ rằngTa đến với huyền diệu nầy, mượn cơ mầu nhiệm, hiệp Tam Thập Lục Động đổi gọi Tam Thập Lục Thiên. Cáctên chư Thần Thánh Tiên Phật bị mạo nhận mà lập nên Tả Đạo."


3/- Nguyên nhân có sự đối kháng :

"Thầy đã thường nói : hai đầu cân không song bằng thì tiếng cân chưa đúng lý. Luật công bình thiêng liêng buộc phải vậy. Thầy lắm phen phải bị mất, bị giựt con cái của Thầy vì chúng nó."


4/- Phương pháp phân biệt giả chơn :

"Thầy đã chỉ rõ hai nẻo tà chánh, sang hèn rồi, vậy Thầy cũng chỉ phương hướng cho các con đi cho khỏi lầm lạc. Các con hiểu rằng : trong Tam Thiên thế giới còn co quỉ mị chuyển kiếp ở lộn cùng các con thay, huống lưạ là Thất Thập Nhị Địa nầy sao không có cho đặng.

Thầy thả một lũ hổ lang ở lộn cùng các con, lại hằng ngày xúi biểu nó cắn xé các con; song Thầy cho các con mặc một bộ thiết giáp, chúng nó chẳng hề thấy đặng là đạo đức các con.

Ấy vậy đạo đức các con là phương pháp khử trừ quỉ mị, lại cũng là phương dìu dắt các con trở lại cùng Thầy."


5/- Nấc thang tiến hóa :

"Thầy đã nói đạo đức cũng như một cái thang vô ngằn, bắt cho các con leo đến phẩm vị tối cao, tối trọng là ngang bực cùng Thầy, hay là Thầy còn hạ mình cho các con cao hơn nữa …

Nếu kẻ không tu làm đủ phận người, công bình chính trực, khi hồn xuất ra khỏi xác thì cứ theo đẳng cấp gần trên mà luân hồi lại nữa thì biêt chừng nào đặng hội hiệp cùng Thầy; nên Thầy cho một quyền rộng rãi cho cả nhơn loại càn khôn thế giới, nếu biết ngộ kiếp một đời tu, đủ trở về cùng Thấy đặng.

Vậy Thầy dặn : Đạo là nơi các con nên quí trọng đó vậy." 


Mục lục Top of Page


      CON NGƯỜI
      THÔNG CÔNG

CON NGƯỜI
Nói về sự tinh luyện đệ nhị xác thân.

1)- Mỗi con người đều có hai xác thân :

Mỗi kẻ phàm dưới thế nầy đều có hai xác thân. Một phàm gọi là corporel. Còn một thiêng liêng gọi là spirituel. Mà cái thiêng liêng do nơi cái phàm mà ra nên gọi nó là bán hữu hình, vì có thể thấy đặng mà cũng có thể không thấy đặng.


2)- Xác thân thứ hai : (nhị xác thân )

"Cái xác vô hình huyền diệu thiêng liêng ấy do nơi Tinh, Khí, Thần mà luyện thành.

Nó nhẹ nhàng hơn không khí. Khi nơi xác phàm xuất ra, thì lấy hình ảnh của xác phàm như khuôn in rập. Còn khi đắc Đạo mà có Tinh, Khí không có Thần thì không thế nhập mà hằng sống đặng.

Còn có Thần không có Tinh, Khí thì khó huờn đặng Nhị xác thân.

Vậy ba món báu ấy phải hiệp mới đặng."


3)-Các điều kiện bắt buộc để luyện Nhị xác thân :

a)- Phải có một thân phàm tinh khiết mới xuất chơn thần tinh khiết.

b)- Nó phải có bổn nguyên chí Thánh, chí Tiên, chí Phật mới xuất Thánh Tiên Phật đặng.

c)- Phải nhẹ hơn không khí. Nó vẫn là chất tức hiệp với không khí Tiên Thiên mà trong khí Tiên Thiên thì hằng có điển quang. Cái Chơn Thần buộc phải tinh tấn trong sạch mới nhẹ hơn không khí ra khỏi ngoài càn khôn đặng.



4)- Kết quả về sự luyện tập nhị xác thân ( còn gọi là Chơn thần )

Có hai trườnghợp :

a./ Thành công.
Chơn thần là gì ?
Là nhị xác thân ( périsprit ), là xác thân thiêng liêng. Khi còn ở nơi xác phàm thì rất khó xuất riêng ra đặng, bị xác phàm kéo níu.

Cái Chơn Thần ấy của các Thánh, Tiên, Phật là huyền diệu vô cùng bất tiêu, bất diệt. Bậc chơn tu khi còn xác phàm nơi mình, như đắc Đạo có thể xuất ra trước buổi chết mà vân du thiên ngoại. Cái Chơn Thần ấy mới đặng phép đến trước mặt Thầy.


b./ Thất bại.
Nếu như các con còn ăn mặn luyện Đạo rủi có ấn chứng thì làm sao mà giải tán cho đặng ?

Như rủi bị huờn, thì đến khi đắc Đạo, cái trược khí ấy vẫn còn, mà trược khí thì lại là vật chất tiếp điển (bon conducteur d'e'lectricité ) thì chưa ra khỏi lằn không khí đã bị sét đánh tiêu diệt. Còn như biết khôn thì ẩn núp tại thế mà làm một bậc Nhân Tiên thì kiếp đọa trần cũng còn chưa mãn.

Vì vậy Thầy buộc các con phải trường trai mới đặng luyện Đạo.




Ý kiến bạn đọc (0)

Ảnh Đẹp

Có Sắc Không Hương

Một ngày kia, nữ hoàng Shaba gởi đến vua Solomon hai bó hoa rất giống nhau, để thử xem sự khôn ngoan của ông tới đâu.Đó...