TỘI CỦA AI?
Có một vị cư sĩ đi tản bộ bên bờ sông, thấy một
thuyền phu đẩy chiếc thuyền trên bãi xuống nước, chuẩn bị chở khách qua
sông. Lúc ấy có một thiền sư đi qua, cư sĩ bèn bước tới hỏi :
- Thưa
thiền sư, vừa rồi thuyền phu đẩy thuyền rời bến khiến cho loài cua,
tôm, ốc trên bãi bị đè chết vô số. Vậy là tội của khách hay tội người
chèo ?
Thiền sư không cần suy nghĩ đáp :
- Không phải tội của khách cũng không phải tội của người chèo.
Cư sĩ không hiểu, hoài nghi hỏi :
- Cả hai đều không có tội, như vậy tội của ai ?
Thiền sư trừng mắt, lớn tiếng :
- Tội của ông !
Giảng giải:
Thuyền phu vì đồng tiền sinh sống, hành
khách vì công việc mà đi thuyền, tôm, cua, ốc vì ẩn thân mà bị chết, đó
là tội của ai ? Đó không những là tội cả hai mà là tội cả ba – thuyền
phu, hành khách và tôm, cua – nhưng cũng không phải là tội cả ba, vì cả
ba đều vô tâm, “tội nghiệp vốn không do tâm tạo, tâm nếu diệt rồi tội
cũng không”. Vô tâm thì đâu có tạo tội ? Dù có tội cũng là tội vô tâm.
Thế nhưng vị cư sĩ này trong cái không lại sanh có, tự khởi phân biệt.
Cho nên thiền sư hét : “Đó là tội của ông !”.