
Trả ai cơn mộng trần gian
Nghìn năm mở mắt.. mơ màng lối xưa!
Bàn chân nhịp điệu mơ hồ
Giữa thiên thu lại đứng chờ thiên thu
Trả trời đất thuở âm u
Trả luôn nhịp võng lời ru mẹ hiền.
Tấm thân sinh tử, ưu phiền
Kiếp tằm mấy độ oan khiên tự ràng.
Trả rừng thu ngọn lá vàng
Trả thơ cho bút, trả đàn cho dây.
Tôi về '' mặt mũi xưa, nay ''
Vạn duyên, hoàn lại chốn này vạn duyên..
- Như Nhiên -